TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 189: Chế tác bột nêm bản thô sơ (2)

Hỏi ý của Nhị thúc xong, ngày hôm sau, Hứa Thất An chạy tới chỗ môi giới mua tòa nhà có quỷ kia.

Thật ra, ý của Nhị thúc là để coi kĩ lại, nhưng thẩm thẩm và Linh Nguyệt đều rất hài lòng với tòa nhà này, ngoài chuyện trong giếng có nữ quỷ, nhưng nghe nhất gia chi chủ là Hứa Nhị thúc nói: Nếu người Ty Thiên Giám đã coi qua rồi, thì không có vấn đề gì nữa.

Thế là thẩm thẩm và Hứa Linh Nguyệt hoàn toàn yên tâm.

Người môi giới rất khâm phục sự cố chấp của Hứa Thất An, thậm chí còn thấy hơi xấu hổ, nên tự bỏ tiền thuê người tới quét dọn tòa nhà.

Lúc ăn cơm chiều, Hứa Thất An hỏi Hứa Bình Chí: "Nhị thúc, tòa nhà đã để đó không dùng nhiều năm, cần phải tu sửa lại đàng hoàng mới ở được. Hôm đó ta dẫn thẩm thẩm và muội tử đi coi rồi, kết cấu các phòng vẫn còn hoàn hảo, chỉ có một ít cửa sổ bị mục thôi."

Hứa Bình Chí trầm ngâm nói: "Nửa tháng là đủ rồi."

Nửa tháng? Đâu phải sửa lại nguyên bộ khung, cần gì nhiều thời gian vậy?! Hứa Thất An nói: "Chúng ta mướn nhiều thợ chút, tìm ở ngoại thành á, sau đó cho họ làm việc không nghỉ suốt ngày đêm, như vậy chừng bảy ngày là xong rồi."

Hứa Bình Chí sững người: "Sao lại thuê ở ngoại thành? Thợ ở nội thành tay nghề rất tốt."

"Vì thợ ở ngoại thành thuê rẻ hơn, hơn nữa cũng không biết chuyện tòa nhà có ma quái, mới có thể an tâm ở đó làm."

Bụng dạ đen tối! Người một nhà nghĩ thầm.

Việc thuê thợ mộc giao cho Hứa Bình Chí làm, mấy chuyện nhỏ lăn lộn ngoài phố này, Hứa Thất An chỉ giỏi nói mà thôi, không có kinh nghiệm.

Hứa Nhị thúc ở kinh thành đã lâu, để ông chịu trách nhiệm làm những chuyện này, thẩm thẩm và muội muội đều yên tâm.

Nam nhân mà, phải có chút năng lực thực tiễn, nam nhân ưa thích, nữ nhân cũng ưa thích.

Hôm nay ngày nghỉ, đã gần một tuần không đi Giáo Phường Ty, Hứa Thất An điều khiển xe ngựa đi ra ngoài, tới chợ ghé vào cửa hàng thổ sản vùng núi mà mình đã liên hệ trước, mua hai sọt nấm hương.

Vì hắn nhớ ra hắn còn hai lời hứa chưa làm: một, giúp Chử Thải Vi tấn chức Thuật sĩ Lục phẩm; hai, nấu cho Chử Thải Vi ăn.

Mục tiêu rất rõ ràng, chế biến bột nêm bản thô sơ.

Hồi trước Hứa Thất An từng coi một video, chủ video là chuyên về nấu ăn, không phải loại giả nấu ăn, là người chuyên nấu ăn thật sự.

Người này thu thập rất nhiều thực đơn thời cổ đại, dựa theo những thực đơn đó mà nấu, sau đó phát hiện món ăn thời cổ đại không ngon như mình tưởng.

Sau cùng đưa ra một tổng kết rằng, điểm khác biệt lớn nhất của đồ ăn hiện đại và đồ ăn cổ đại không phải là thay đổi và gia tăng về mặt hình thức, mà là triều đại thay đổi dẫn đến cải cách về bột nêm bản thô sơ nêm nếm.

Sau khi đi vào thế giới này, Hứa Thất An vô cùng nhất trí với quan điểm trên. Tay nghề của đầu bếp Quế Nguyệt Lâu rất tuyệt, nhưng món ăn của các gia đình bình thường thì vô cùng nhạt nhẽo, ngay cả ở Hứa gia cũng chỉ dùng nước súp.

"Sự xuất hiện của bột ngọt, chính là một bước đột phá quan trọng trong ngành sản xuất đồ ăn." Hứa Thất An bỏ hai sọt nấm hương vào trong vạc lớn đầy nước để ngâm.

Sau đó leo tường qua chủ viện, trộm một con gà mái, bỏ vào nồi đất hầm cách thủy.

Sau đó, vớt nấm hương ra rửa sạch, để ráo, bỏ vào chảo bắc lên bếp.

Hứa Thất An không định làm ra bột ngọt, vì thiếu kiến thức và kinh nghiệm chế biến liên quan. Hắn chỉ biết thành phần chủ yếu của bột ngọt là axit lên men từ ngũ cốc. Có thể tinh chế từ ngũ cốc lên men và rong biển.

Nhưng mà, chả phải ngũ cốc lên men là ra rượu à? Hứa Thất An vừa nhớ lại, vừa thầm nghĩ.

Tinh chế bột ngọt từ rong biển là loại bỏ, không đáng để làm, lý do rất đơn giản, giá thành phẩm quá cao.

Kinh thành Đại Phụng cách vùng biển rất xa, tuy cũng có thuỷ vận và hải vận, nhưng hàng hải sản ở kinh thành vẫn là hàng xa xỉ phẩm, chỉ có quan to hiển quý mới đùng được.

"Muốn tinh chế ra bột ngọt từ rong biển, thì phải cần số lượng rong biển cực khổng lồ, mua đến táng gia bại sản cũng chẳng tách ra được bao nhiêu bột ngọt."

Hứa Thất An định dùng bột nêm bản thô sơ để thay cho bột ngọt, nhờ hồi còn bé có tính tò mò, có một bữa, trong nhà đột nhiên có Thái Thái Nhạc, thế là cuối cùng mẹ không phải dùng tới bột ngọt nữa.

Lúc đó hắn rất tò mò, cái đồ bọc bao bì màu vàng này sao thay cho bột ngọt được? Nên đã xem kỹ mục thành phần.

Thành phần chủ yếu của bột nêm bản thô sơ là Guanosin monophosphat, thứ này có thể sánh vai với thành phần tạo độ thơm ngon trong bột ngọt. Mà đa phần Guanosin monophosphat lại có ở trong nấm hương.

Thời gian từ từ trôi qua, sau mấy lần thêm nước hầm, nấm hương với gà dần được hầm nhừ, một thứ mùi thơm ngon kì lạ tỏa ra khắp gian bếp nhỏ.

Hứa Thất An vớt nấm hương ra, trong nồi có một dung dịch nồng đặc. Nấm hương vớt ra được bỏ vào trong vải mỏng, sau khi bóp mạnh, chảy ra một thứ dịch sệt có mùi nồng đậm. Sau khi vắt vài lần, nấm hương trong vải chỉ còn lại bã khô, có vẻ tinh chất bên trong đã bị vắt ra hết.

Bước tiếp theo là trộn nước hầm gà với dịch hầm từ nấm hương vào với nhau, đảo cho xương gà, thịt gà nát ra, hòa vào nồi nước, khuấy đều.

Chờ đến khi nồi nước sệt đặc lại, lấy nó ra mài thành bột, bột nêm bản thô sơ đã hoàn thành.

Làm xong, Hứa Thất An nhìn sắc trời, hoàng hôn rồi.

Lúc này, hẳn là đầu bếp đang bận rộn làm bữa tối, chính là cơ hội thử phát minh nhỏ bé tới từ thế kỷ hai mươi mốt.

Sau đó nghe phản hồi về chất lượng sản phẩm từ Nhị thúc và thẩm thẩm.

Mình có dự cảm, hôm nay Hứa Linh Âm sẽ ăn mười bát. Khóe môi Hứa Thất An cong lên, vui vẻ rót ra một ít chất lỏng sệt đặc kia, leo tường qua chủ viện.