Hứa Thất An giật thót, tự nhủ ta gạt người hồi nào? Nếu nói lừa gạt, thì chỉ gạt mỗi cái thiết lập là người của thư viện Vân Lộc thôi.
Chẳng lẽ thiết lập của mình bị sơ hở ở chỗ nào à? Vô lý! Hơn nữa, kẻ nên nói ra những lời chỉ trích này cũng không nên là số năm, phải là số một hay số sáu thì mới hợp lý. Nói thế nào cũng không tới phiên một cô nương tuốt ở Nam Cương xa xôi lên tiếng được.
Hắn cầm mảnh vỡ Địa Thư, trầm ngâm một hồi lâu mà vẫn chưa bình tĩnh lại được. Các thành viên Thiên Địa Hội khác cũng không nói gì, im lặng xem tình hình diễn biến.
Số ba là lừa đảo? Hắn mới là người nhặt được bạc? làm sao số năm lại biết? Hai người họ đâu có trao đổi thông tin với nhau bao nhiêu đâu. Nói cách khác, số năm hẳn là từ một câu nói nào đó trước đây bắt được sơ hở của số ba. Không đúng, nếu có sơ hở, cũng phải là do những người khác phát hiện, chứ không thể là số năm... Số bốn nghĩ.
Số ba tính tình không tệ, là một người tốt có lòng nhiệt tình, ai trong số họ cũng có bí mật, số năm đúng là một nữ nhân ngu ngốc... Số hai nghĩ.
Số ba luôn nhặt được bạc, làm kẻ luôn mơ ước nhặt được bạc là Hằng Viễn hòa thượng nhất thời không biết phải biểu lộ thế nào.
Số một cười mà không nói, yên lặng ngồi nhìn.
Kim Liên đạo trưởng, đang lười biếng nằm trên nóc nhà phơi nắng, mắt mèo nhắm lại đầy thư thái.
Số năm không để mọi người phải đợi lâu, tiếp tục nghiêm khắc chỉ trích số ba nói chuyện không đúng sự thật:【 cái người bằng hữu mà ngươi nói thường nhặt được tiền kia, chính là bản thân ngươi. Ta đã hỏi rồi, tin tức của ta rất chính xác. 】
Hứa Thất An: " "
【 năm: Im thin thít, là không cãi được đúng không? 】
Im lặng cũng là lỗi hả? Hứa Thất An bĩu môi, nhẹ nhàng thở ra, phải, hắn lừa họ đó. Nhưng cái loại chuyện này, lừa hay không lừa cũng đâu có quan trọng.
Giống như Tống Đình Phong thường nói, ta có một người bạn thân thể không được tốt.
Ai ai cũng biết đó chính là bản thân hắn, nhưng có ai trách hắn là lừa họ đâu?
Quả nhiên, trong đám nhiều chuyện Địa Thư không ai lên tiếng ủng hộ số năm, mỗi người đều có ý nghĩ của mình.
Hâm mộ số ba quá. Lão nương mà hôm nào đi ra đường cũng nhặt được tiền thì đã sớm phát được quân lương rồi. Số hai ao ước.
Thì ra kẻ mỗi ngày nhặt được tiền chính là số ba, ừ, lúc đó bần tăng đã nghi rồi. Nếu hôm nào bần tăng cũng nhặt được tiền, thì sẽ cứu được thêm càng nhiều những người cô độc góa bụa. Số sáu hâm mộ cực kỳ.
Nhặt bạc chính là bản thân số ba, ai mà có thể nhặt được bạc một cách khác người như thế? Mình không nhớ trong hệ thống Nho gia của thư viện Vân Lộc có loại thần dị này. Số bốn cả kinh, nghĩ tới một khả năng, vội truyền tin:【 số ba, ngươi gặp hiện tượng này từ lúc nào? 】
Hứa Thất An hơi ngần ngừ, trả lời:【 đại khái hơn một tháng trước. 】
Hắn cố tình rút thời gian lại ngắn hơn một chút, để sau này khỏi có người dựa vào điều này phát hiện ra hắn xuất hiện dị thường từ sau khi án thuế bạc kết thúc.
Trong lòng số bốn đập rộn ràng. Hắn có một suy đoán, suy đoán đó rất hoang đường và lớn mật, đến nỗi khiến cả người hắn run lên như có điện chạy qua.
Hơn một tháng trước! Nếu nhớ không lầm, dị tượng thanh khí xông lên trời ở thư viện Vân Lộc cũng là xảy ra hơn một tháng trước. Lúc ấy số ba còn chưa gia nhập Thiên Địa Hội, Kim Liên đạo trưởng đã trịnh trọng ủy thác chuyện lạ này cho số một điều tra.
Mọi người đều biết, số ba là học sinh thư viện Nho gia. Có một số điểm rất bất thường, chính là số ba thực lực không mạnh, nhưng lại nhận được rất nhiều tài nguyên tốt, biết rất nhiều bí mật mà chỉ cao tầng thư viện Vân Lộc mới biết. Chuyện này rất không hợp lý. Số bốn từng là người đọc sách, đã sớm phát giác ra chuyện này có điểm không đúng, nhưng không vặn hỏi thân phận thư viện Vân Lộc của số ba, mà chỉ cảm thấy hắn được nhận đãi ngộ hơi tốt quá.
Nhưng nếu số ba có liên quan tới chuyện thanh khí xông lên trời của thư viện Vân Lộc thì sao? Như vậy sẽ được cao tầng của thư viện Vân Lộc coi trọng, có khi nào khiến quy tắc bị điều chỉnh hay không?
Có điều chuyện nhặt bạc và thanh khí xông lên trời có liên quan gì với nhau hay không thì số bốn nghĩ không ra.
"Xem ra, phải quay về Kinh Thành một chuyến, bái phỏng Triệu Thủ viện trưởng." Số bốn thầm đưa ra quyết định, nhất định sẽ trở lại kinh thành trước thời điểm cuối năm.
Nghĩ tới đây, cho là mình đã có hiểu biết về bí mật của số ba, số bốn cong khóe môi, nhắn tin:【 thú vị ha, xem ra trước giờ ta đã đánh giá thấp số ba rồi, xem ra phải đánh giá lại giá trị và tiềm lực của ngươi. 】
Số bốn biết nguyên nhân nhiều lần số ba nhặt được bạc? Mà nguyên nhân này, hẳn là có liên quan tới bí mật quan trọng nào đó, nếu không số bốn đã không đưa ra lời đánh giá như thế. Ngoài số năm, mọi người đều nhìn ra có điểm không bình thường từ lời lẽ của số bốn.
Thấy mọi người hầu như đã trò chuyện xong, Hứa Thất An nheo mắt, viết lên kính:【 A, ta có một điều chưa hiểu. Số năm, sao ngươi biết người nhặt được bạc chính là ta? 】
Với chỉ số thông minh của số năm, không thể nào lừa hắn được, nói cách khác chuyện nàng biết nguyên nhân mình nhặt được bạc nhất định là có nội tình gì đó.
Đây chính là điều Hứa Thất An bức thiết muốn biết, hắn rất để ý cái vận khí cổ quái của mình.
【 năm: Ta không nói được, ta đã đồng ý với người ta, không thể tiết lộ với bất kì ai, dù là ngươi cũng không. 】
Số năm từ chối rất là dứt khoát.
【 ba: trao đổi tương đương nhé. 】
【 năm: Không giao đổi, làm người phải giữ chữ tín. 】
Cô nương ngốc này, có tin lão tử kéo ngươi vô sổ đen, sau này sẽ xử ngươi một lần, sau đó xách quần không nhận người không? Hứa Thất An thầm mắng.
Nhưng rồi nghĩ lại, Kim Liên đạo trưởng chưa lành hẳn thương thế, chưa mở được công năng nói chuyện riêng, lúc này quả thật chưa phải lúc để hỏi ra sự thật.
Sau này khi có thể nói chuyện riêng rồi, hắn sẽ tâm sự về nhân sinh và lý tưởng với cô nương ngốc Nam Cương này. Thứ cần nói còn nhiều lắm.