Chương 152: Thiên Diện Ma Quân vs Chưởng môn Phiêu Miểu Phái (2)
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nếu thực lực của Bách Biến thú cực kỳ mạnh thì đã sớm làm lơ phó thành chủ cùng Lục Sơn Nhạc và các cao thủ cảnh giới Tụ Nguyên mà bắt đầu làm xằng làm bậy rồi.
“Diệp chưởng môn, ngươi thật sự muốn tiếp nhận lời khiêu chiến sao?” Lúc này, phó thành chủ trầm giọng hỏi, thanh âm vẫn khàn khàn như trước.
“Phải.” Diệp Phong gật đầu.
“Vậy phải hết sức chú ý.” Phó thành chủ chỉ nhắc nhở một câu rồi lập tức cùng Lục Sơn Nhạc bay trở về thành Bạch Phù.
Cung chủ Nghê Thường Cung và người của các đại môn phái khác thì đứng giữa không trung, dụng ý sâu xa mà nhìn Diệp Phong.
Long Trấn Xuyên nhắc tới Long Kỵ Thiên, hành lễ với Diệp Phong.
Sau đó, bọn họ đều mau chóng rời đi.
Ngay sau đó, tin tức chấn động này liền truyền khắp thành Bạch Phù.
Diệp Phong tiếp nhận khiêu chiến của Thiên Diện Ma Quân!
Địa điểm là ở bãi đất trống thành Nam.
Mọi người biết được tin tức liền nổi lên tính ưa hóng hớt, nhao nhao bắt đầu nấu cơm ăn cho no bụng rồi lập tức ào ào hướng về thành Nam.
Chỉ trong vòng nửa canh giờ ngắn ngủi, ngoài cửa thành Nam đã hội tụ mấy chục nghìn người muốn đi sớm để chiếm chỗ tốt mà xem trận đấu.
Phiêu Miểu Phong.
Đám đệ tử vây quanh bên người Diệp Phong, trên mặt đều tràn ngập vẻ lo lắng.
“Chưởng môn, người này lai lịch thần bí, hơn nữa mọi chuyện diễn ra cũng quá vội vàng, ngài thật sự muốn tiếp nhận khiêu chiến sao?” Giả Vũ Lam lo lắng sốt ruột.
“Chưởng môn sư thúc, lỡ như ngài bị đánh trọng thương thì phải làm sao bây giờ?” Lý Kiều Kiều gấp đến độ vành mắt ửng đỏ.
“Nếu chưởng môn bị thương, ta có thể bón thuốc cho người.” Nhan Như Ngọc bưng lên một chén nước linh tuyền ẩn chứa một lượng lớn linh lực sinh mệnh.
Đối mặt với sự lo lắng cùng quan tâm của các đệ tử, Diệp Phong rất cảm động, nói: “Ta thân là chưởng môn, đối mặt với lời khiêu chiến của tông chủ các môn phái thì không thể lùi bước. Nếu cả quyết chiến cũng không dám, khẳng định sẽ bị muôn vàn người nhạo báng.”
Các đệ tử nghe vậy đều nắm chặt nắm tay.
“Chưởng môn sư thúc, có cần gọi Vân Kiệt và Mặc Oanh trở về không?” Thạch Lỗi hỏi.
“Không cần, cứ để hai đứa nó tiếp tục rèn luyện bên ngoài.” Diệp Phong xua tay, đứng bên vách núi sâu thăm thẳm, nhìn về phía dãy Nam Lộc.
...
Hoắc Vân Kiệt khống chế Hàn Quang Kiếm, bay vọt qua dãy Nam Lộc, chuẩn bị hướng về phương nam.
“Nghe nói phương nam có một tông môn Tinh cấp tên là "Thần Phong Kiếm Tông", chuyên tu kiếm đạo, ta có thể đi học hỏi một phen.”
Hoắc Vân Kiệt lẩm nhẩm, sau đó đẩy nhanh tốc độ.
...
Ở bờ phía bắc sông Phong Hỏa, rừng rậm Vân Tiêu.
Mặc Oanh chém đứt một con yêu thú cấp Yêu Binh trung đẳng, nhìn đến mảnh rừng rậm kéo dài đến mấy trăm dặm nhưng vẫn kiên định bước chân, tiếp tục đi sâu vào.
...
Dãy Nam Lộc.
Bách Biến thú nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Ngô Đức và Lý Hàm Tiếu đang quỳ trên mặt đất, quát lớn: “Đều là chuyện tốt các ngươi gây ra đấy. Nếu không phải các ngươi truyền loạn tin tức thì làm sao bổn ma quân bị bắt phải ra tay?”
“Tông chủ, chúng ta biết sai rồi.”
Ngô Đức và Lý Hàm Tiếu sắc mặt tái nhợt, cả người lạnh băng, không ngừng dập đầu xin tha.
Bách Biến thú hừ một tiếng, trông về thành Bạch Phù ở phía xa, nói: “Chẳng qua các ngươi cũng coi như là chó ngáp phải ruồi, tranh thủ cho bổn ma quân một cơ hội ra tay danh chính ngôn thuận. Chỉ cần đánh bại Diệp Phong trước mặt mọi người, chắc chắn sẽ có vô số mỹ nữ coi trọng bổn ma quân, chen chúc theo sau lưng ta, ha ha ha!”
Nghe được chút lý tưởng khát vọng này của Bách Biến thú, Lý Hàm Tiếu cùng Ngô Đức nhìn nhau, có cảm giác nhận sai chủ rồi.
Vốn tưởng rằng Thiên Diện Ma Quân sáng lập ra Nam Lộc Ma tông là để tạo nên một thế lực Tinh cấp, thế nhưng hắn chỉ vì mỹ nữ!
Quá là bôi bác!
Ngô Đức và Lý Hàm Tiếu khóc không ra nước mắt, rất muốn rời khỏi Nam Lộc Ma tông.
Thời gian trôi nhanh.
Mặt trời dần lặn về phía Tây, cho đến khi hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, chỉ để lại đó một mảng ráng màu đỏ rực.
Phiêu Miểu Phong.
Diệp Phong nhìn Bình Đầu Ca còn đang ngủ say, lại nhìn về phía bãi đất trống ở thành Nam thành Bạch Phù, ánh mắt lộ ra ý chí chiến đấu.
“Xuất phát!”
Diệp Phong ra lệnh một tiếng, trừ bỏ Bình Đầu ca còn ở ngủ say cùng với Mặc Oanh và Hoắc Vân Kiệt còn đang ở bên ngoài rèn luyện thì những người khác đều đi theo phía sau.
Dãy Nam lộc.
Bách Biến thú phóng lên trời, bay về phía địa điểm ước chiến.
Thành Nam thành Bạch Phù.