TRUYỆN FULL

[Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Chương 153: Ta có bản lĩnh thiên biến vạn hóa

Chương 153: Ta có bản lĩnh thiên biến vạn hóa

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Mọi người tất cả đều ngừng thở, chờ đợi Diệp Phong cùng Thiên Diện Ma Quân ra tay.

Bên trận doanh của Phiêu Miểu Phái, các đệ tử bấu chặt mười ngón tay, trên mặt tràn ngập vẻ khẩn trương, đến nỗi cả mấy con linh thú như Thiết Trảo Long Ưng lúc này cũng không dám lên tiếng.

“Diệp Phong, dù bổn ma quân mới chỉ tiến vào cảnh giới Tụ Nguyên nhưng cũng nắm giữ rất nhiều pháp thuật huyền ảo, nghiền nát ngươi cũng chỉ là việc trong nháy mắt mà thôi!”

Bách Biến thú chắp hai tay sau lưng, cất tiếng cười to, người đã là đi tới mảnh đất trống đang bốc lên ánh lửa tận trời kia.

Sau đó, hắn đã bị khói đặc làm cho sặc.

“Khụ khụ… Cái quỷ quái gì thế này!”

Khí thế Bách Biến thú chấn động, khói đặc bỗng nhiên bị nén lại, sau đó khuếch tán ra xung quanh thành một vòng tròn giống như một luồng gió lốc, nhân tiện dập tắt luôn mấy ngọn lửa trong lu nước.

Mọi người đều cảm giác được áp lực cực lớn, vẻ mặt ngưng trọng.

Diệp Phong trầm mặc không nói, phóng lên trời cao, giằng co với Bách Biến thú.

“Diệp Phong, giờ ngươi nhận thua còn có thể có chút thể diện, nếu không khí thế của bổn ma quân vừa đánh ra thì ngươi lập tức phải rớt xuống đất đấy!” Bách Biến thú khoanh tay đứng, hai mắt lấp lánh như sao trời, lời thổi phồng hắn vừa nói ra lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt sùng bái của đám nữ tử.

“Ngươi có đánh hay không?” Diệp Phong có chút không kiên nhẫn.

“Nếu ngươi đã khó nhịn nổi muốn bị đánh bại, bổn ma quân lập tức thành toàn cho ngươi!” Bách Biến thú mạnh mẽ thổi khí, luồng gió lốc mãnh liệt lập tức hút vào rất nhiều khói đen, giống như một bàn tay to đánh về phía Diệp Phong.

“Thuật pháp thật huyền diệu!” Mọi người kinh ngạc cảm thán.

Diệp Phong bấm tay một chút, vận dụng chín phần anh linh chi lực phóng về phía bàn tay to bằng khói kia, hai bên đồng thời tan rã, không thể phân biệt trước sau.

“Ô hô!” Bách Biến thú nhướng mày, nghĩ thầm Diệp Phong cũng là có chút thực lực, không thể chiến thắng dễ dàng.

“Diệp chưởng môn không hổ là Thiên tuyển chi tử, vận dụng anh linh chi lực đã đạt tới trình độ thuần thục như cánh tay của mình.” Lục Sơn Nhạc vuốt nhẹ chòm râu dài, không ngớt tán dương.

Phó thành chủ cười cười.

Ba vị cảnh giới Tụ Nguyên còn lại mặt không cảm xúc.

Trong mắt cung chủ Nghê Thường Cung, thực lực của Diệp Phong và Bách Biến thú quả thật không tồi, dù chỉ mới vào cảnh giới Tụ Nguyên nhưng cũng không kém nàng bao nhiêu.

“Thiên Diện Ma Quân, ngươi còn chiêu trò gì thì cứ việc đem ra đây đi!” Diệp Phong từ xa khiêu chiến.

Hắn không chỉ có có được lực lượng anh linh có thể so với Tụ Nguyên tầng một mà còn có lực lượng thân thể cùng cấp bậc.

Một khi bùng nổ toàn bộ, dù cho đối mặt người có cảnh giới Tụ Nguyên tầng hai như Lục Sơn Nhạc cũng có thể đấu một trận ngang sức.

“Đối phó với ngươi, chỉ cần sử dụng gió lốc là đủ rồi.” Thiên Diện Ma Quân khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, đôi tay lại phóng ra gió lốc.

Diệp Phong đánh ra một chưởng phá tan gió lốc, rồi sau đó chủ động gia tốc, phóng một quyền về phía Thiên Diện Ma Quân.

“Mơ tưởng đến gần ta!”

Thiên Diện Ma Quân nhìn thấu mục đích của Diệp Phong bèn không ngừng trốn tránh, đôi tay nhanh chóng vỗ mạnh, lập tức xuất hiện rất nhiều gió lốc có thể dập nát cả đá, nhưng lại đều bị Diệp Phong dùng Anh Linh chi lực đánh nát.

Hai bên tức khắc giằng co không xong.

“Kỳ quái, Thiên Diện Ma Quân làm sao cứ tới tới lui lui chỉ bày ra một chiêu thổi ra gió lốc này, không lẽ hắn chỉ biết một chiêu này thôi sao?”

“Diệp chưởng môn trừ bỏ Anh Linh chi lực cũng không sử dụng thủ đoạn khác kìa!”

“Hai bên đều là mới vào cảnh giới Tụ Nguyên, kĩ năng nắm được tương đối ít, thế cũng là bình thường. Nhưng dù chỉ có một thủ đoạn thôi thì đám cảnh giới Luyện Khí chúng ta cũng không thể đánh đồng được.”

Chưởng môn các môn phái nghị luận sôi nổi.

Dù vẫn cảm thấy thủ pháp đối chiến của Diệp Phong và Thiên Diện Ma Quân chỉ có một nhưng nếu để đám bọn họ tự mình đối mặt thì khẳng định cũng ngăn không được một chiêu.

“Ta hiểu rồi! Ngươi trừ bỏ khoác lác thì hình như cũng không có bản lĩnh gì khác.” Diệp Phong tuy là người trong cuộc nhưng cũng không u mê, biết phân tích chiến cuộc, không bao lâu hắn đã xem thấu chiến thuật của Thiên Diện Ma Quân.

Theo Diệp Phong thấy, cái miệng khoác lác của Thiên Diện Ma Quân mới là giỏi nhất, ngày thường cũng chỉ là sử dụng gió lốc để chiến đấu với địch, nhìn rất mạnh nhưng kỳ thật hắn chỉ biết chiêu này, có thể nói là mỗi lần đều dùng hết sức lực, căn bản không có thủ đoạn khác.

“Hình như là vậy nha!”

“Thiên Diện Ma Quân này dường như là một tên thích khoác lác, chứ thật ra chỉ toàn công phu mèo quào.”

Quần chúng ăn dưa ở đây lập tức ồ lên.

“Nói bậy! Bổn ma quân sâu cạn há để các ngươi có thể phỏng đoán?”

Sau khi bị chọc thủng, Thiên Diện Ma Quân giận tím mặt, thối lui đến nơi xa, sắc mặt lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Diệp Phong: “Nếu tên tiểu tử nhà ngươi đã dám ăn nói ngông cuồng, bổn ma quân đành phải cho ngươi thấy thực lực chân chính của ta!”

Vừa dứt lời, Thiên Diện Ma Quân chắp tay trước ngực, cầm lên một thanh trường đao sắc bén, “vèo” một phát đánh lén Diệp Phong.

“Hắn đánh lén, thật vô sỉ!”

“Bắt nạt chưởng môn chúng ta không có linh khí, càng vô sỉ!”

Đệ tử Phiêu Miểu Phái nhao nhao quát lớn.

Thiên Diện Ma Quân cười nhạo nói: “Toàn một đám thiếu kiến thức, đây chính là bản lĩnh thiên biến vạn hóa của bổn ma quân, các ngươi hiểu cái búa!”

Vừa dứt lời, hắn đã tới gần Diệp Phong, trường đao ở giữa không trung xẹt qua một vệt sáng như tuyết, chém xuống rộng một đường.

Diệp Phong lập tức lùi lại, né tránh một kiếm này.

“Ngươi cho rằng mình có thể né tránh sao? Cho ngươi chạy trước một đoạn luôn đấy, bởi vì đại đao của bổn ma quân có thể kéo dài vô hạn!”

Thiên Diện Ma Quân cười ha ha.

Ngay sau đó, trước ánh mắt chấn động của mọi người, thanh trường đao này bỗng nhiên dài ra đến mấy chục thước, sau đó đâm về phía Diệp Phong.

“Đây là thủ đoạn gì vậy?” Diệp Phong không ngừng trốn tránh, trong lòng kinh hãi.

Tuy rằng thân thể của mình rất mạnh, nhưng Diệp Phong cũng không dám cứng rắn chống đỡ Linh Khí không rõ phẩm cấp này.

Trong mắt hắn, cây đại đao dài đến tận bốn mươi thước này khẳng định là Linh Khí trung đẳng, bản thân minh khẳng định không chống đỡ được.