"Đi tới kinh thành rồi muốn gặp lại thực không dễ, bất quá cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội gặp lại." Tam sư huynh vui cười nói: "Đạo hữu có lẽ đã biết, đệ tử Phù Khâu Quan chúng ta, trừ người đầu tiên, những người khác đều phải xuống núi. Kinh thành phồn hoa như vậy, nhân lúc triều đại còn chưa thay đổi, những sư huynh đệ khác không biết, bần đạo ta đây đương nhiên phải đi xem thử một phen. Nếu không, trời đất đổi thay, cho dù kinh thành không gặp chiến hỏa cướp bóc, vị thiên tử tiếp theo cũng không biết chừng sẽ dời đô đi nơi nào, vẫn là nên đi xem cho biết, đi xem cho biết."
"Vậy thật tốt quá! Nghe nói đạo quán chúng ta ở ngay ngoài thành về hướng Nam không quá hai dặm, ra khỏi thành liền có thể nhìn thấy, Diệu Lâm đạo hữu nếu tới kinh thành, nhất định phải đến thăm một lần."
"Tốt tốt tốt! Vậy là đến kinh thành cũng có chỗ đặt chân rồi!"
"Ha ha ha..."
Một đám đạo sĩ ngồi dưới gốc thông trò chuyện vui vẻ.