Đạo nhân Phù Khâu Phong tự nhiên đã sớm biết và phỏng đoán, nhưng khi được Thanh Huyền đạo trưởng chứng thực, vẫn cảm thấy chấn động.
Thái bình đã quá lâu rồi, lâu hơn cả một đời người, chuyện thế này, cho dù là đạo nhân có đạo hạnh, biết pháp thuật nghe qua, cũng cảm thấy như đang nghe chuyện thần thoại.
“Thần Quân phẫn nộ nhưng cũng đành chịu, tính mạng bách tính dù sao cũng không thể bỏ mặc, đành dốc hết toàn lực, thần thông pháp bảo đều tung ra, tiêu diệt yêu vương. Tuy rằng đánh cho yêu vương kia gần như thần hồn câu diệt, đạo hạnh tan vỡ, nhưng rốt cuộc vẫn bị nó tìm được một đường sống, chạy thoát.”
Thanh Huyền đạo trưởng cũng có chút bất đắc dĩ nói:
“Không rõ nó đã đi đâu, không rõ nó có thể sống sót hay không, nhưng dù thế nào, trong thời gian ngắn nó nhất định không thể nổi sóng gió, cho dù lần sau có lại nổi sóng gió, e rằng cũng không phải ở chỗ chúng ta.”