“Phản đồ.”
Đám yêu miêu bị giam cầm phẫn nộ gào thét.
Nữ tử dựa vào chân nam tử, giống như một con thú cưng ngoan ngoãn, hoàn toàn không để ý đến sự phẫn nộ của đồng tộc, ngược lại còn nói: “Tốt nhất là các ngươi nên biết điều, giao đồ vật cho Thôi công tử, nếu không sẽ chẳng ai cứu được mạng của các ngươi.”
Thôi Dương xoa đầu nữ tử, giống như vuốt ve thú cưng, “Bảo bối mà yêu miêu đuôi ngắn các ngươi truyền từ đời này sang đời khác rốt cuộc là cái gì, mau giao ra đây, để tránh bị đau đớn da thịt.”
Thôi Dương không hứng thú với yêu miêu của Đa Đa sơn.