Chương 153. Trong Bình Còn Có Gì Đó
"Cổ Tam Thông lão sư, ngươi nói xem, cái trấn mộ phù gạch này là cái thứ gì?"
Chiếc xe còn đang lái tới núi Đại Trạch.
Những người trẻ tuổi ngồi sau xe vẫn còn tò mỏ hỏi.
Đương nhiên, trấn mộ phù gạch, nghe xong, tên như ý nghĩa chính là thứ để trấn áp tà vật.
Nhưng cụ thể là cái gì thì bọn hắn cũng không biết rõ.
"Ta cũng chưa nghe nói qua, giống như ngươi, đụng phải điểm mù tri thức, nhưng ta nhớ được ở trong nước chúng ta đã được đào qua, nhưng hình như chỉ mới có một cái?”
Cổ Tam Thông nói tới đó.
Như vậy rất hiển nhiên.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, vật này, nhất định rất đáng tiền.
Không nói đáng tiền bao nhiêu, nhưng nhất định có giá trị khảo cổ rất cao.
Mà Lạc Phong ở hiện trường thấy dáng vẻ tất cả mọi người rất nghi hoặc, mở miệng nói:
"Cái này cũng giống như những trấn mộ thú!
Trấn mộ thú là phong tục cổ đại, chỉ một loại minh khí. Người cổ đại cho rằng, Âm Phủ có các loại dã quỷ ác quỷ, sẽ nguy hại quỷ hồn của người chết. Bởi vậy mục đích thiết kế trấn mộ thú đầu tiên là tránh ma quỷ, từ đó bảo hộ vong hồn người chết.
Đồ vật thường gặp ở trong mộ cũng chính là những loại vật như này. Loại đồ vật này có ngoại hình trừu tượng, lối suy nghĩ khá kỳ dị đặc biệt, hình tượng kinh khủng quái đản, có cảm giác thần bí mãnh liệt, cũng có đồ vật dính vào vu thuật thần thoại. Cho tới nay trấn mộ thú đào được phần lớn là di vật văn hoá thời kỳ chiến quốc, đa số là có hình tượng là cờ chiến."
Lạc Phong phổ cập khoa học xong xuôi liền cười nói:
"Đương nhiên cái trấn mộ phù gạch này mặc dù hiệu quả không khác biệt lắm với trấn mộ thú, nhưng người dùng nó đã ít lại càng thêm ít!"
【 đinh! Trấn mộ phù gạch triều Minh, chính là trấn mộ phù gạch thứ hai trên toàn thế giới! Giá cả 3500 vạn! 】
Hô.
Nghe được hệ thống báo giá.
Lạc Phong hít sâu một hơi.
Quả nhiên trâu.
Lần nữa camera quay xung quanh cục gạch trong tay để mọi người có thể nhìn cận cảnh.
Hiện tại mọi người mới hoàn toàn xem rõ ràng toàn bộ trấn mộ phù gạch. Gạch là chất liệu từ đất cát, dài 29.5 centimet, rộng 28 centimet, dày 5 centimet.
Chính diện cục gạch: Nguyên thủy thổ ngọc phù.
Ở giữa cục gạch: Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Bên trái: Kiện Hạ Cửu Cung Chén Quái, Thái Tuế Thần Quân, ngũ phương cấm kỵ.
Đương nhiên, về phần những cái chữ như gà bới và ký hiệu đồ án kia, Lạc Phong xem cũng không hiểu.
Lạc Phong cũng nhìn những chữ này một chút, thật đúng là tác phẩm nghệ thuật, mở miệng nói:
"Xem những văn tự này, tràn đầy sắc thái đạo giáo huyền ảo, vật như vậy, bản thân nó cũng không phải chất liệu quá quý hiếm, nhưng có thể bắt đầu cùng phát triển với nghiên cứu Đạo giáo, cung cấp những tư liệu cho người nghiên cứu. Giá trị là vô cùng cao.”
Mà tất cả chuyên gia cùng đội khảo cổ lớn nhất định rất muốn nhìn rõ những chữ này, cũng cap màn hình để lưu lại.
Đoán chừng buổi tối hôm nay bọn hắn không ngủ được rồi.
Phải cố gắng nghiên cứu một chút.
Cục gạch khoảng chừng 30 centimet.
Chữ ghi ở phía trên, tối thiểu phải tồn tại mấy trăm năm.
"Cái cổ mộ này nhìn vô cùng có giá trị! Nếu có thể cùng Lạc tiên sinh làm khảo cổ, như vậy sẽ có bao nhiêu may mắn?"
"Đúng vậy!"
Dù sao lúc này tất cả đội khảo cổ đều
Đem cục gạch vẽ bùa quỷ kia đặt ở chỗ cũ.
Lạc Phong đi tới phía cột đá cuối cùng.
Dù sao ba cây cột này có thể xếp ở ngay bên cạnh quan tài của chủ nhân ngôi mộ.
Thì có thể trên đó sẽ thả những đồ vật mà chủ nhân yêu thích khi còn sống, hoặc là những đồ trấn môn.
Chỉ là đã xuất hiện một cái trấn mộ phù gạch.
Liền sẽ không có đồ vật trấn mộ thứ hai.
Đồ vật trên cây cột đá thứ hai liền không có mơ hồ như hai cái trước, là bình hoa Thanh Hoa Từ cao nửa mét.
Lạc Phong cũng không có lập tức cầm lấy.
Mà trước tiên quan sát.
Phát hiện cái Thanh Hoa Từ này là điển hình của thời Thành Hóa.
Công nghệ rất là cao minh.
Mà mấu chốt ở chỗ cái đồ vật này làm sao lại còn mới như vậy chứ?
Nếu không biết hàng thì sẽ đều cho rằng đây là một cái đồ dỏm.
Thế nhưng cái đồ chơi này rõ ràng bày ở phòng chính của ngôi mộ. Phòng phát trực tiếp có hơn trăm vạn người đều có thể làm chứng cho Lạc Phong.
Dù sao hắn cũng cảm thấy việc này rất là kỳ quái.
Xác định Thanh Hoa Từ không có vết nứt gì, lúc này Lạc Phong mới cầm lên.
Hả?
Vừa mới cầm vào tay.
Biểu tình Lạc Phong đã biến hóa rõ ràng.
Xem hình thể hơn nửa thước, vậy mà cái bình Thanh Hoa Từ này nặng khoảng chừng 15kg.
Nhưng Lạc Phong cảm giác nặng tầm hơn 20kg.
Cũng không biết rõ vì sao lại như thế này.
Chẳng lẽ trong này còn có đồ vật khác sao?
【 đinh! Quan hầm lò Thanh Hoa Từ thời Thành Hóa! Giá trị 1900 vạn! 】
Lạc Phong cầm Thanh Hoa Từ lên, trên cây cột đá ban đầu có điểm màu cam, còn có một chút tiêu điểm cấp thấp khác, cũng di động theo bình hoa. Như vậy việc này rất đơn giản.
Những cái tiêu điểm cấp thấp kia, khẳng định là ở trong bình.
"Trong này xác định có cái gì đó!"
Lạc Phong mở miệng nói ra phán đoán của mình.