TRUYỆN FULL

[Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch)

Chương 143: Đào Ra Đường Hầm

Chương 143. Đào Ra Đường Hầm

Mà phòng phát trực tiếp lúc này, mặc dù là chín giờ tối nhưng vẫn đông kín người.

Số lượng người xem đã 490 vạn.

Lập tức liền có hơn 100 vạn người follow Lạc Phong.

Các tốc độ nổi tiếng này cũng quá kinh khủng.

Đến lão bản Microblogging cũng muốn chửi mẹ, nền tảng của lão tử là chuyên môn thiết kế cho sao ngươi?

Mẹ nó liên tục một tháng, gần như mỗi ngày đều vào top tìm kiếm.

Thật là khó chịu.

"Lần này là lần thứ nhất xem chủ kênh đào mộ, ta cảm thấy vẫn là cần chuẩn bị ít đồ chứ?"

"Cái gì, đào mộ sao? Đây là cổ mộ?"

"Còn phải chuẩn bị gì sao? Cổ mộ không phải cũng là mộ phần?"

"Ha ha a, ngươi tại sao không nói cổ mộ là nhà?"

"Emmm, cái này cũng không có vấn đề gì, đều là do ngươi!"

"Người có bệnh tim đề nghị lập tức ngừng quan sát, ta cảm thấy sau đó sẽ đào ra đồ vật kích thích!"

"Đừng sợ, Vương Long ta rất chính là ưa kích thích! Đào ra đồ vật gì thật kích thích đi!”

"Xem ra chủ kênh lần này sẽ chơi bời tới mềm nhũn người!"

"Mẹ nó! Một ngày chọn những em giá mười vạn, liên tục một tháng cũng đủ! Cấp bậc 10 vạn, cơ bản chính là tiểu minh tinh rồi?”

"Có tiền mà, còn không bằng tìm chất lượng cao, nhưng chỉ cần dính chút hào quang minh tinh thì giá cả rất cao! Kỳ thật chất lượng chẳng ra sao cả!”

"Cái đệt! Lão làng!”

Lại qua một giờ.

Đã tới mười giờ tối.

Lạc Phong đã đem nơi dưới chân dọn dẹp ra một khu vực trống trải hơn ba mét.

Nhưng nhìn qua vẫn là kết cấu mộ gạch nghiêm cẩn.

"Chủ kênh à, đây là cái vị trí gì của ngôi mộ?"

"Toà cổ mộ này quá lớn! Ba mét, còn không có nhìn thấy cạnh bên?"

"Mẹ nó, đều là cổ mộ, ngươi cho rằng là mộ phần? Ba mét liền nhìn được hết? Khôi hài à?"

"Có thể mang đồng tiền cùng đồ sứ chôn cùng, hơn nữa mộ địa còn lớn như thế, khẳng định là đại nhân vật trước đây, hoặc chính là phú thương giàu có!"

"Có lẽ nào là mộ của Hoàng Đế?"

"Rất không có khả năng, thời nhà Minh, mộ Hoàng Đế không ở Kinh Thành mà mang tới nơi này làm cái gì."

"Đúng vậy, căn bản không thể nào là mộ đế vương."

Mà lúc này, Lạc Phong đào một hồi thì đột nhiên dừng lại.

Đứng bên cạnh cổ mộ, nhìn chằm chằm những viên gạch kia, nhìn một hồi.

"Đây là đồ tốt! Làm ít công to!"

Lạc Phong lập tức bật cười.

Tất cả mọi người ném qua ánh mắt tò mò.

Đèn pin mặc dù rất sáng.

Nhưng đối với bọn hắn mà nói, đây chính là kết cấu của một phần mộ mà, cũng không có chỗ nào kỳ quái cả?

"Chủ kênh cười cái gì? Đến cùng là thế nào?"

"Chuyện gì thế?"

Lạc Phong cười ha ha, dùng cuốc chỉ chỉ mộ gạch:

"Cái này hẳn là một cái cửa động, các ngươi xem, chỗ này có vết tích cọ xát rất rõ ràng! Mấy khối gạch này khẳng định là liên kết yếu hơn!"

Nghe được kiểu nói này của Lạc Phong.

Mọi người nhao nhao nhìn sang nơi Lạc Phong chỉ.

Quả nhiên, mấy khối gạch mộ kia hình như là có chút khe hở...

"Cái đệt! Thật đúng là làm ít công to, đều không cần tìm lối vào mộ đạo!"

"Đây chính là đi đường tắt sao?"

"Chủ kênh trâu bò! Nhanh lên, đem cục gạch lấy ra, trực tiếp chui vào!"

"Ân, rất không tệ! Ta cảm giác giống như là xem phim trên tivi!"

"Ha ha ha! Cuối cùng không cần nhìn những phân đoạn đào đất nhàm chán!'

Mọi người giờ phút này cũng rất kích động.

Mà Lạc Phong thì dùng cuốc Yến Vĩ đào vào khe hở giữa những viên gạch mộ kia, nhẹ nhàng nhấc lên, một khối gạch liền bị cuốc Yến Vĩ móc lên.

Ngay sau đó khối thứ hai.

Ngay sau đó khối thứ ba.

Gạch mộ vẫn là rất lớn.

Năm khối gạch mộ được móc ra.

Sau đó xuất hiện một cái lỗ bán kính mấy chục centimet, một người có thể nhẹ nhàng đi xuống hầm.

"Phía dưới thật tối! Lão Lạc, dùng đèn pin chiếu xuống đi!"

"Sốt ruột chết! Đừng chần chờ, trực tiếp xuống dưới!"

"Phía dưới sẽ không có một người nào đó đang coi mộ chứ?”

"Ha ha ha, đừng đùa, nhiều người như vậy, ma quỷ thấy được cũng sẽ sợ!”

"Đúng đấy, mấy chục người ở chỗ này, quỷ đều sợ nhiều người!"

"Tranh thủ thời gian khám phá! Chúng ta đã đợi không kịp!”

Lạc Phong lúc này tự nhiên cũng không chậm, giơ đèn pin trong tay lên, soi qua một lượt ở bên trong.

Chỉ có thể nhìn thấy.

Bên trong trống rỗng.

Không có cái gì.

Nhìn giống như là hành lang cổ mộ? Cũng chính là đường trong mộ?

Ước chừng cao bốn năm mét, vô cùng cao.

"Quá trâu bò, cái quy mô này, tuyệt đối là đại mộ táng!"

"Đúng vậy, cái này hẳn là hành lang của mộ huyệt!"

Đương nhiên Lạc Phong cũng không có gấp gáp xuống dưới mà chuẩn bị dây thừng một chút.

Về phần mặt nạ phòng độc tất nhiên không có.

Phải tìm tới ngọn nến để thay thế.

Bởi vì chỉ cần ngọn nến có thể thiêu đốt bình thường, đã nói lên là dưới đất có dưỡng khí.

Không thể thiêu đốt bình thường, màu lửa khác lạ, như vậy bên trong liền có khí khác.

Dùng dây thừng trói chặt vào ngọn nến, sau đó từ từ buông xuống.

Ngọn nến cũng không có nhanh chóng bị thiêu đốt, chỉ là tốc độ tăng nhanh một chút, cũng không có dập tắt.

Nói rõ phía dưới có hòa thêm một chút khí Ni tơ.

Nhưng mà hàm lượng như này, Lạc Phong cũng không cần lo lắng, lại thêm việc đã có tên trộm mộ vào xem qua một lần, coi như lần nữa đóng chặt lại thì thời gian ngắn đi vào cũng sẽ không xảy ra vấn đề.