TRUYỆN FULL

[Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện

Chương 116: Chương 116

Tô Lăng lái nhà xe đi cuối cùng, giống như là hậu phương bảo vệ các thôn dân.

Từ Trường Công nhìn thoáng qua, sau đó không còn chú ý tới nữa.

Xe gỗ quái dị này không có chút quan hệ nào với bọn họ.

Xe ngựa lắc lư nhẹ vẫn khiến cho Lăng Vân Hàn tỉnh lại, hắn ta mở hai mắt ra, sau đó lại nhíu chặt mi tâm.

Hắn ta luôn cảm giác giống như có thứ gì đó đã thoát khỏi khống chế.

"Từ đại nhân."

Lăng Vân Hàn đứng dậy, kéo rèm ra nhìn thoáng qua, thấy được hai bóng người gầy yếu phía trước nhất.

"Công tử, có phải lại không thoải mái không?" Từ Trường Công khẩn trương ghìm cương xe ngựa.

Lăng Vân Hàn khẽ lắc đầu, cau mày lại buông rèm xuống: "Lên đường đi."

"Vâng, công tử."

-

Tô Lăng nhìn địa danh hiển thị trên bản đồ: quận Lạc Hà.

Dựa theo tốc độ của bọn họ, đi tới quận Lạc Hà đại khái còn cần ba ngày, mà sau khi trời sáng rất nhanh có thể tiếp cận địa bàn của cỏ Nguyệt Hương.

"Từ quận Lạc Hà này, sẽ đi sang một con đường khác."

Tô Lăng đỡ tay lái, nhìn về phía trước.

Hoa Hoa: "Vốn là đi qua quận Lạc Hà, được nam chính dẫn đi, bây giờ là đi theo một con đường khác, trên đường có thể sẽ gặp phải không ít lưu dân, nhưng lại trái ngược với phương hướng tiêu diệt phỉ tặc của triều đình, cũng coi như là một loại an toàn."

Tô Lăng thở dài: "Tuy rằng mức độ nguy hiểm của lưu dân thấp, nhưng khó đảm bảo không có khởi nghĩa, tạo phản, thậm chí là những tên ác phỉ chạy trốn kia... Cái con đường chạy nạn này, thời tiết cực nóng còn chưa đủ, vậy mà còn nguy hiểm như vậy."

Hoa Hoa bỗng nhiên nhìn về phía Tô Lăng, cảm xúc trên mặt mèo rất phức tạp.

Tô Lăng nhìn nó, vẻ mặt nghi hoặc: "Sao vậy?"

Hoa Hoa: "Nhưng năng lượng của thế giới này tăng rất tốt... Bởi vì, loạn thế xuất anh thư."

Tô Lăng hiểu rõ: "Tiểu thuyết nữ tần lấy nữ chính làm chủ, cho nên sức mạnh của nữ chính càng lớn, nữ chính thay đổi cũng sẽ làm năng lượng tăng nhanh hơn."

Hoa Hoa: "Chính là như vậy."

Tô Lăng yên tâm, cô và Hoa Hoa ở thế giới này hẳn là có thể tích lũy được không ít năng lượng.

-

Trán Văn Anh bắt đầu rịn ra mồ hôi hột to như hạt đậu, môi hơi trắng bệch, trước mắt choáng váng, nàng ấy không chịu nổi.

"Anh Nương, ngươi về trước đi."

Dương Truy Vân mồ hôi nhễ nhại, tóc khô vàng dính vào mặt, tuy cũng rất vất vả nhưng còn chưa tới cực hạn.

"Được."

Văn Anh cũng không cậy mạnh, sau khi biết cực hạn của thân thể mình liền chậm rãi ngừng lại, dự định uống ngụm nước đường rồi từ từ đi.

Dương Truy Vân tiếp tục nhấc cao chân, cố gắng rèn luyện thân thể, thăm dò giới hạn sức mạnh.

Văn phu tử giẫm lên xe ba bánh tăng thêm tốc độ, rất nhanh đã đến bên cạnh Văn Anh.

Tiết Trân lo lắng nhìn nàng ấy: "Anh Nương, lên xe đi con."

Văn Anh gật đầu, ngồi trên xe ba bánh nghỉ mệt.

"Nương, chạy chậm một chút cũng không sao, con cũng sẽ không lấy thân thể mình ra đùa giỡn." Văn Anh lau mồ hôi trên trán, kỳ thực nàng ấy vẫn cố gắng chống đỡ chạy một đoạn.

Sức khỏe của nàng ấy quá kém, mà tương lai lại gần ngay trước mắt, nàng ấy hy vọng nhanh hơn chút nữa, nhanh chóng làm cho thân thể của mình khôi phục, mà không phải trở thành người liên lụy Tiểu Vân.

Văn phu tử nhìn nàng ấy: "Anh Nương, có một số việc không phải một lần là xong, sức khỏe phải từ từ dưỡng cho tốt."

Văn Anh gật đầu cười nói: "Cha yên tâm đi, con biết rõ."

Vừa lúc Tiết Trân thừa dịp lúc này, thay thuốc trên trán Văn Anh, trước khử trùng tiêu độc, lại rắc thuốc, cuối cùng quấn băng gạc lên.

"Vết thương khôi phục rất nhanh, thuốc của Tô lão bản quả thật rất tốt." Tiết Trân thu đồ lại, tiện tay bỏ vào trong xe ba bánh phía sau.

Cửa sổ nhỏ của xe ba bánh cũng rất tiện lợi, lấy đồ rất tiện.