“Tiểu huynh đệ, ngươi thơm thật đấy.” Lục Huyền cảm nhận được một ý niệm như vậy xuất hiện trong lòng Nhục Linh Thần.
“Ha ha, quả nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn.” Hắn không nhịn được khẽ bật cười nói.
Ở Lôi Hỏa Tinh Động khi trước, tiểu Thiên Thủ Ma này còn bày ra dáng vẻ như hỗn thế tiểu ma vương, không ngờ vừa tiến vào Phong Uyên Tinh Động, mới trông thấy Nhục Linh Thần ra oai, nó đã trở nên ngoan ngoãn tới mức không thể ngoan hơn được.
Không quan tâm Nhục Linh Thần tàn phá tinh thần của tiểu Thiên Thủ Ma thế nào, Lục Huyền đi tới chỗ hóa thân Lăng Cổ.
“Vừa rồi có chuyện quan trọng gì sao?” Hắn lên tiếng hỏi.