Lục Huyền thoáng suy nghĩ một lát, cuối cùng đã quyết định cất kỹ môn công pháp thải bổ thượng đẳng này trước. Bản thân hắn đang tu hành mấy loại công pháp vô thượng là 《 Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp 》 và 《 Thần Tiêu Chân Pháp 》, phân thân lại có thể tu luyện 《 Huyết Ma Luyện Anh Thuật 》đến cảnh giới Nguyên Anh nên cũng không cần tới môn 《 Đào Tiên Loạn Thần Sách 》này.
Hơn nữa hắn và phân thân vốn tâm ý tương thông, tất nhiên cũng không thích để phân thân đi thải bổ từ các dạng tồn tại kỳ quái khác.
“Cuốn công pháp này cũng có nguồn gốc từ Hợp Hoan Tông như Dâm Tẫn Hoa, coi như có chút duyên phận với bọn họ.” Hắn lẩm bẩm một câu, sau đó cất kỹ 《 Đào Tiên Loạn Thần Sách 》 rồi lại tiếp tục đi xem các loại linh thực tà dị ở bên trong linh điền âm phủ.
Trong nhóm này, mấy cây Hồn Trùng Khuẩn cũng tiến vào giai đoạn trưởng thành rồi, chỉ thấy hàng loạt âm hồn xung quanh như thiêu thân lao đầu vào lửa, trực tiếp bay vào cây nấm tà dị nọ.
Trên thân Quỷ Lựu Yêu Mộc lục phẩm đã có thêm một cái bướu gỗ khủng bố, khối u này còn lớn hơn đầu Lục Huyền, mặt ngoài có một vật thể kỳ lạ không ngừng nhấp nhô như mạch máu màu xanh đen, cứ liên tục bành trướng rồi co rút lại, dường như bên trong đang nuôi dưỡng một tồn tại tà dị nào đó.