“Đúng là có tác dụng an hồn định phách hiếm thấy, sử dụng lâu dài còn có thể tăng cường thần hồn và linh thức.” Ý niệm chợt lóe lên trong đầu, Lục Huyền khẽ gật đầu.
“Điều kiện đào tạo khá là đơn nhất, chỉ cần linh khí linh nhưỡng tinh khiết đến mức tận cùng, đợi lần sau tới động thiên không trọn vẹn kia có thể mang linh chủng Linh Diệu Dưỡng Thần Trà này qua đó trồng.” Trong lòng hắn nghĩ thầm.
…
Sau khi nhận được linh chủng Linh Diệu Dưỡng Thần Trà, Lục Huyền lại khôi phục cuộc sống làm ruộng như cũ. Mỗi ngày đều bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, cuộc sống trôi qua đơn giản mà phong phú.
Tuy mỗi ngày đều bình thản như nước nhưng Lục Huyền lại rất thích thú với đoạn thời gian này. Đúng là cuộc sống của hắn có vẻ yên tĩnh lặng lẽ, nhưng lại có phần thưởng tới từ quầng sáng làm dấy lên từng cơn sóng gió trùng trùng điệp điệp, tăng thêm cho hắn không ít bất ngờ và niềm vui thú khó tả.