Ven hồ nhỏ, Băng Huỳnh Thảo mới gieo xuống đã mọc rễ nảy mầm, mọc ra từng mầm non xanh biếc dài không đến một tấc. Cây non run rẩy, cố gắng hấp thu từng tia linh vũ được Lục Huyền nhẹ nhàng tưới xuống.
Từng cơn linh vũ qua đi, có cảm giác những phiến lá dài nhỏ bên dưới đã trải qua nhiều lần gột rửa, mang đến một loại cảm giác sinh cơ dạt dào, trong suốt sáng ngời.
Lục Huyền chăm sóc cho Băng Huỳnh Thảo xong cũng không dừng lại, lập tức bước sang những mảnh linh điền khác, kiểm tra trạng thái của linh thực, bất tri bất giác đã tới đi khu vực linh điền gieo trồng Kiếm Thảo rồi.
Từ phía xa, hắn đã có thể cảm nhận được kiếm ý cường đại lượn ngang lượn dọc khắp mảnh linh điền. Kiếm ý không ngừng biến hóa, dường như đã trực tiếp chỉ ra đủ loại sơ hở mà Lục Huyền để lộ.
Linh thức đảo qua, hắn lập tức phát hiện có từng đạo kiếm ý màu xanh biếc tràn ra từ bên trong mấy trái hồ lô, trộn lẫn cùng nhau, hình thành nên một đạo kiếm ý hỗn hợp với uy lực cường đại mà có phần qua quýt, hỗn loạn.