“Đa tạ Chân Quân! Lục mỗ xin nhận ý tốt của Chân Quân. Cũng xin Khổng đạo hữu chuyển lời cho Chân Quân giùm, tại hạ nhất định sẽ tận tâm tận lực bồi dưỡng thành công gốc Thương Long Mộc ấy, tuyệt đối không phụ lòng mong mỏi của Chân Quân.”
“Đương nhiên cũng vì quầng sáng của ta nữa.” Hắn thầm bổ sung thêm một câu.
“Được, tại hạ xin ghi nhớ.” Khổng Mạc hứa với Lục Huyền.
Gã tuy là tùy tùng của Nguyên Anh Chân Quân, cũng có tu vi Kết Đan sơ kỳ, nhưng bất kể là thân phận hay tu vi cảnh giới đều không bằng được Lục Huyền, bởi vậy trong giọng điệu nói chuyện với hắn cũng để lộ ra vài phần cung kính.
Hai người nói chuyện phiếm một lát, Khổng Mạc không ở lại lâu, lát sau đã chào từ biệt Lục Huyền.