“Vẫn nên nhanh chóng tìm ra loại linh chủng Nguyên Linh Tham kia thì hơn, sau đó nhanh chóng gieo trồng, chờ nó thành thục xem có thể mở ra phần thưởng quầng sáng gì.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm.
Hắn lại đi vào cửa hàng tạp hóa, Văn Càn báo cáo với hắn tình hình cửa hàng gần đây, cũng giao lại cho Lục Huyền một ít linh chủng gã đã thu thập được. Đáng tiếc, chúng đều là một ít chủng loại thông thường, phẩm giai hơn phân nửa đều là tam phẩm tứ phẩm, Lục Huyền không đành lòng từ chối ý tốt của gã, nên đã quyết định mang về động phủ, thuận tay gieo trồng một phen, xem thử sau này có thể nhận được bảo vật khiến mình hài lòng hay không.
Trước khi rời đi, hắn lại động viên Văn Càn vài câu, để gã không ngừng cố gắng, sau đó mới tiến vào Hải Lâu thương hội. Lần này, người bước ra nghênh đón hắn lại là Mộc đạo nhân chịu trách nhiệm giám định các loại bảo vật bên trong thương hội.
Sau khi Lục Huyền xử lý một số việc vặt có liên quan đến linh thực, hắn lại đi qua nói chuyện phiếm với Mộc đạo nhân một lát, nhắc tới chuyện mình đang tìm kiếm một loại linh chủng cao cấp là Nguyên Linh Tham ngũ phẩm.
Mộc đạo nhân và nữ tu họ Văn nghe vậy đều tỏ thái độ nhiệt tình, nói rằng bọn họ sẽ chủ động tìm kiếm trong thương hội, sẽ nhanh chóng giúp Lục Huyền lấy được linh chủng Nguyên Linh Tham kia.