"Hạc Vương bày tỏ mong muốn được đích thân tiễn Lục sư đệ một đoạn đường." Giọng điệu của Hứa Nghị có chút khó tin, bởi Lục Huyền chỉ là đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng chín, mà Hạc Vương tương đương với cấp bậc Trúc Cơ kia lại muốn hắn cưỡi trên lưng mình.
"Xem ra ta vẫn đánh giá thấp tầm ảnh hưởng của phương pháp do Lục sư đệ đề ra với tộc đàn Linh hạc rồi." Gã có chút hâm mộ nói.
Lục Huyền nhìn con Hạc Vương đã ngụy chân xuống trước mặt mình, hai tay hắn lập tức ôm quyền nói: "Vậy cảm tạ Hạc tiền bối."
Nói xong, hắn không chút khách khí đã thả người nhảy lên, nhẹ nhàng rơi xuống phần lưng mảnh mai của Hạc Vương, ngoan ngoãn ngồi xuống, không nhúc nhích.
Con Linh hạc cao lớn kêu to một tiếng, sau đó vỗ đôi cánh trắng, trực tiếp bay vút lên trời.