"Vậy dựa theo lời Lục sư đệ nói, chúng ta nên giải quyết vấn đề này như thế nào?"
"Rất đơn giản, hãy giảm bớt áp lực cho Linh hạc, cải thiện hoàn cảnh ăn ở, tạo cơ hội thăng tiến cho Linh hạc và chăm sóc nhiều hơn cho hạc cái trong thời kỳ sinh sản. Cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên như vậy, chúng sẽ sẵn sàng sinh con thôi."
Nghe những lời của Lục Huyền, Hứa Nghị thoáng trầm ngâm một lát.
"Chuyện cải thiện hoàn cảnh ăn ở là đơn giản nhất, thường ngày chỉ cần tìm thêm vài vị đồng môn, cố gắng thoả mãn khẩu vị của chúng, cho chúng ăn thật nhiều các loại linh trai linh ốc linh ngư là được. Diện tích đầm nước này cũng có thể mở rộng ra thêm. Về phần tạo cơ hội tấn chức cho Linh hạc, Lục sư đệ nói nhưng ta vẫn không hiểu lắm. Mặt khác, chuyện giảm bớt gánh nặng cho Linh hạc thì khó mà làm được, xét cho cùng, tông môn cũng rộng lớn như vậy, rất nhiều đệ tử ngoại môn đều cần Linh hạc vận chuyển và liên lạc." Hứa Nghị đáp.
Vừa nghe đối phương thắc mắc, Lục Huyền không cần nghĩ ngợi đã trả lời ngay: "Mặc dù Linh hạc là công cụ, nhưng chúng lại không phải một thứ công cụ bình thường. Đối với những con Linh hạc chăm chỉ nhất, sư huynh có thể thưởng cho chúng một ít đồ như Thú Linh đan. Để cho chúng thấy, chỉ cần siêng năng nỗ lực kiếm linh thạch thì sẽ có hy vọng gia tăng thực lực của mình, đột phá gông cùm xiềng xích bên trên huyết mạch của bản thân.”