Trong lúc nói chuyện phiếm, Huyền Thành đạo nhân chợt bưng một bình linh nhưỡng màu xám bạc đi tới, mặt ngoài linh nhưỡng có những tia sáng nhạt không ngừng lập loè, tựa như đang nhẹ nhàng lay động, nhưng nếu ngưng thần nhìn kỹ, lại có thể phát hiện ra thứ ánh sáng nhạt màu này vốn không hề lay động, bởi chúng chính là từng tia kiếm quang nhỏ đến mức tận cùng.
“Ồ?” Kiếm Hoàn Chân nhận lấy chén rượu từ trong tay lão giả râu dài, nhìn loại linh dịch màu xám bạc trong chén, trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
“Nói ra thì rất trùng hợp, bởi vì loại linh nhưỡng ngũ phẩm này có tên là Hoàn Chân Kiếm Dịch, cũng có vài phần duyên phận với tục danh của Kiếm Chủ đấy.” Huyền Thành đạo nhân khẽ cười nói.
“Có chuyện này Huyền Thành đạo trưởng không biết, Hoàn Chân Kiếm Chủ vốn là một loại truyền thừa của Động Huyền Kiếm Tông, chỉ cần nắm giữ Hoàn Chân Kiếm Phong thì được gọi bằng danh hiệu Hoàn Chân Kiếm Chủ. Trước bỉ nhân còn có vài vị tiền nhiệm được gọi bằng danh hiệu này, tu vi thực lực của bọn họ đều vượt trên ta.”
“Đúng là loại Hoàn Chân Kiếm Dịch trong tay đạo hữu có mấy phần liên hệ với Hoàn Chân Kiếm Chủ. Bởi vị Hoàn Chân Kiếm Chủ đời thứ sáu từng tu luyện tới cảnh giới Hóa Thần, trong giai đoạn tu hành ban đầu, ngài ấy từng nghiên cứu ra loại Hoàn Chân Kiếm Dịch ngũ phẩm này. Quá trình ủ chế loại Hoàn Chân Kiếm Dịch này rất khó, bình thường đều cần tu sĩ Nguyên Anh tiêu hao rất nhiều thời gian và tinh lực mới có thể may mắn ủ chế thành công. Nhưng sau khi trở thành Nguyên Anh Chân Quân, thời gian của kiếm tu không còn dư dả nữa, hoặc là nhiều năm du lịch bên ngoài, hoặc là bế quan khổ tu, sao có thể dành nhiều thời gian cho việc ủ chế linh nhưỡng được? Bởi vậy ngay cả ở bên trong Kiếm Tông cũng không dễ gì thấy được thứ này.” Trên mặt Kiếm Hoàn Chân lộ vẻ hoài niệm.