"Ta nghe nói có người có thể ẩn mình trong văn tự." Ngũ Chiếu Xương nói.
Sắc mặt Tống Hoài trở nên nghiêm túc: "Bọn chúng có quan hệ?"
"Ta không nói như vậy." Ngũ Chiếu Xương đáp: "Nhưng thần thông trong thiên hạ, biến hóa khôn lường, chỉ có điều không nghĩ tới, chứ không có điều không làm được. Trường Sinh Quân có thể sống nhăn nhở suốt bao nhiêu năm như vậy, ta sao dám coi thường hắn?"
"Có cần xem bức thư này viết gì không?" Sắc mặt Trung Sơn Yến Văn rất khó coi, lão sẵn lòng trả giá để dạy cho Trung Sơn Vị Tôn một bài học về nhân sinh, nhưng điều đó không có nghĩa lão muốn Trung Sơn Vị Tôn bị lợi dụng hết lần này đến lần khác.
Nam Đẩu điện đưa một xác chết ra, nào là thi thể, nào là di vật, nào là thư tuyệt mệnh, bày ra đủ trò hoa mỹ, rốt cuộc là có dụng ý gì?