Kể từ khi Cảnh Thái Tổ Cơ Ngọc Túc kiến lập Đại Cảnh hoàng triều, tiếng nói của các đại tông môn cổ xưa ngày một nhỏ bé. Thế giới vẫn là thế giới ấy, nhưng phong quang đã chẳng còn như xưa.
Dòng chảy thời đại là vậy, dù có chấp nhận hay không, cũng chỉ đành tiếp nhận.
Thời đại tông môn đã qua, đang dần trở thành lịch sử.
Những gì hiển hách một thời, nay chỉ còn là tiếng vọng của quá khứ.
Bất kỳ tồn tại nào có chí với vĩnh hằng, đều phải thuận theo thời đại, thay đổi bản thân theo lịch sử. Cố chấp giữ mình là con đường duy nhất dẫn đến mục nát thành tro bụi.