"Cảnh tượng tươi đẹp của Nghiệt Hải lúc bấy giờ, Chân Thế như hạt sen, nước trong như lá sen xanh biếc. Cái gọi là 'Bào ảnh thành liên thực, hải thượng thiên vạn khỏa' (Bọt bóng thành quả sen, trên biển ngàn vạn quả).
"Ở thời đại đó, vùng nước trong mà chúng ta có thể nhìn thấy, không chỉ có vạn dặm như bây giờ, mà là vô biên vô tận, Họa Thủy gần như trở thành nội hải!"
Cảnh tượng đó quả thực khiến người ta hướng tới.
Nhưng xuất hiện ở nơi như Nghiệt Hải, lại khiến Khương Vọng có một loại cảm giác hư vọng bi ai -- càng hiểu rõ chân thật, càng không dễ dàng thỏa mãn. Bởi vì vui vẻ phần lớn đều là hư vọng.
Khương Vọng thì thào: "Nhưng họa thủy vĩnh viễn không thể nào bị tịnh hóa hoàn toàn, bởi vì nghiệt lực vĩnh viễn sinh sôi."