"Ha ha ha ha ha..."
Đã bay ra khỏi Vân quốc rất xa, tiếng cười của Triệu Nhữ Thành vẫn chưa dứt.
Khương Vọng nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng không nhịn được đá hắn một cước: "Ngươi cười ngây ngô cái gì?!"
Triệu Nhữ Thành không để ý, vỗ vỗ mông, cười nói: "Tam ca, đã lâu ta không thấy ngươi như vậy!"
Khương Vọng hừ một tiếng: "'Ra nơi kẻ địch chắc chắn đến, đánh nơi kẻ địch chắc chắn phải cứu', nghe qua chưa? Đây chính là binh pháp."