Khương Vọng gần như chưa từng kể với ai về mối huyết hải thâm thù của mình.
Hắn luôn lặng lẽ nghiền ngẫm, một mình gánh vác, một mình tiến bước.
Hướng Tiền là một ngoại lệ hiếm hoi.
Khi đó, Hướng Tiền tâm thần sụp đổ, suy sụp như đã chết, mỗi ngày đều sống dở chết dở.
Khương Vọng đưa Hướng Tiền ra ngoài Phong Lâm Thành vực, cho y thấy tấm bia sinh linh, kể cho y nghe về sự vô sỉ trên bia sinh linh, tiếng ai oán dưới bia sinh linh. Nói cho y biết nhân sinh gian nan nhường nào, tiền đồ xa xôi ra sao, bản thân đang gánh vác những gì, sẽ đi về đâu.