Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bạch Ngọc Hà nhìn chăm chú vào mắt y, nhìn không thấy nửa điểm dao động ở trong đôi mắt đó.
“Như vậy chỉ còn lại một chuyện cuối cùng.” Bạch Ngọc Hà nói.
“Chuyện gì?” Lâm Tiện hỏi.
Bạch Ngọc Hà đi mấy bước, đẩy cửa sổ lầu mười một ra. Sắc trời tràn vào trong phòng, gió từ khe núi thổi loạn tóc trên trán hắn ta.