Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Buổi tiệc Long Cung lần này, theo bản tính của Phổ Ân, chắc chắn y sẽ không tham gia. Loại trường hợp này, Phổ Sơn, Phổ Ác thích hợp hơn y nhiều.
Nhưng Sơn chủ đã chỉ đích danh, nhất quyết bắt y phải ra ngoài rèn luyện một phen, còn nói gì mà "không nhập thế thì dùng gì để nói xuất thế". Lại còn giao nhiệm vụ, yêu cầu y nhất định phải gặp gỡ Khương Vọng, người được "ngàn Phật đỉnh lễ", tốt nhất có thể kết thành bằng hữu, tốt hơn nữa là đưa về Tu Di Sơn...
Phổ Ân không còn cách nào khác, đành phải ngày ẩn đêm đi, chọn đường vắng người, che che giấu giấu mà đến Long Cung.
Người ta ngồi y cũng ngồi. Y chọn góc khuất nhất trong điện. Ước gì có thể tạo ra một khoảng cách như dải Ngân Hà với những người khác.