Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Thế thì ăn gì?” Hoàng Xá Lợi hỏi hắn ta.
“Nhắc đến ăn, nghe nói Long Cung Yến lần này có rất nhiều món ăn quý hiếm, còn sẽ tái hiện một vài món ăn thượng cổ đã thất truyền.” Trung Sơn Vị Tôn nói: “Chúng ta phải chú ý lễ nghi trên bàn ăn. Không thể để người khác cảm thấy Kinh quốc chúng ta không có cơm ăn.”
Hoàng Xá Lợi cười ha ha một tiếng: “Ta cứ muốn ăn như gió cuốn đấy!”
Trung Sơn Vị Tôn thầm nghĩ ngươi ngày ngày ở Kinh quốc khinh nam hiếp nữ, ra nước ngoài cũng không biết tém lại. Chẳng lẽ người bên ngoài đều sẽ nhường ngươi sao? Nhưng miệng lại nói: “Ngươi muốn ăn cái gì? Đến lúc đó ta cướp cho ngươi.”