Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vô Tà đã kiệt sức, Lý Phượng Nghiêu cũng không còn khả năng tái chiến, sĩ khí mấy trăm vạn đại quân đã suy kiệt, Ngao Quỳ còn có thể chèo chống bao lâu?
“Sơn Hà Phá Toái Long Ma Công sao?” Giọng của Khương Vọng không cao, so với sự luống cuống của Khánh Hỏa Quan Văn thì hắn bình tĩnh hơn hẳn: “Đó là ma mà ta nghe được, ngươi là ma mà ta nhìn thấy. Ta lựa chọn giết chết thứ ta nhìn thấy trước, rồi mới đi nghiệm chứng thứ ta nghe được.”
Thân như kiếm dựng.
Tiếng như kiếm ngân.