Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng đối với Khương Vô Tà mà nói, đó chỉ là cảm giác của Thần Lâm đối với người khác, những gì hắn ta cảm thấy từ trước đến nay vẫn không có gì khác biệt—— hắn ta vẫn luôn biết bản thân có thể đi tới đâu.
Giống như thời khắc này, hắn ta gạt sạch hồng trần tuyến, một mình du hành trong vũ trụ, rời khỏi hiện thế, du đãng trong tinh không.
Một Thần Lâm bình thường sao dám làm chuyện này?
Trong vũ trụ mờ mịt có cả chư thiên vạn giới, và có vô số nguy hiểm ẩn giấu trong đó. Nhưng so với những mối nguy hiểm khác, nguy hiểm nhất thực ra là bị lạc đường.