Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cũng chỉ có Tịnh Lễ là hoàn toàn tin tưởng vào lão ta mà thôi.
Bạch Ngọc Hà không hiểu rõ về Khổ Giác, thành thực mà nói, hắn ta còn không biết người này ở Huyền Không Tự … Hắn ta chỉ cảm thấy người có thể dạy dỗ ra một Tịnh Lễ như vậy, lại có mối quan hệ thân thiết với đông gia, chắc chắn đây phải là một lão tiền bối đức cao vọng trọng.
Hắn ta cảm thấy kính nể nói: “Không biết quyển kinh của tiểu thánh tăng có tên là gì?”
“Ta còn chưa hoàn toàn ngộ ra, nên cũng chưa đặt tên.” Tịnh Lễ không tiếp tục quay đầu lại, nhưng vẫn dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói với Khương Vọng: “Sư đệ, ngươi kiến thức uyên thâm, học thức phong phú, có thể giúp ta nghĩ một cái tên không?”