Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bình thường Bạch Ngọc Hà sẽ tự mình xử lý, nhưng mấy ngày nay Khương Vọng trở lại, hắn ta liền hỏi qua một tiếng. Khương Vọng cũng nhân cơ hội này cắt ngang cuộc trò chuyện với Sâm Hải Lão Long —— hắn có một vài ý tưởng đối với công pháp còn lưu lại của Vô Hán Công, nhưng hắn quyết định để cho con rồng già này nguội lại một chút rồi hẵng nói.
Từ lầu trên cùng đi xuống, vừa đến lầu mười, liền nghe thấy trong phòng có người mang theo mấy phần say rượu hét lên: “Thế mà Kiếm Tiên Nhân Khương Thanh Dương lại ở ngay trước mặt?”
Những tửu khách ngồi trong đại sảnh lầu mười rối rít nghiêng đầu nhìn qua.
Khương Vọng sửng sốt một lát, cảm thấy có chút hoảng hốt.