Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một ác ma có quá khứ bi thảm và đã từng là một tên lương thiện luôn dễ khơi dậy sự đồng cảm và có được nhiều sự đồng tình hơn ——chính hoàn cảnh đã khiến lão trở nên như vậy, nhưng bản chất thực sự của lão thì không hề xấu.
Khương Vọng cung kính nể phục: “Thì ra ngươi vì chuyện này mà bị lưu đày trong vũ trụ, thật sự không dễ dàng gì.”
“Những kẻ không thông đồng làm bậy với thế tục như chúng ta, đã được định sẵn là càng phải chịu nhiều thống khổ. Bản thân ở trong thế giới hắc ám, trong sạch chính là một loại sai lầm.” Lão Long buồn bã nói: “Ta đã không thể giữ được mảnh tịnh thổ ở trong tim nữa, ta đã hoàn toàn từ bỏ chính mình, mục nát luân lạc, biến thành loại tồn tại mà ta từng ghét nhất. Nhưng may mắn là trên đời vẫn còn những người như ngươi, từ đầu đến cuối đều bước đi trên con đường trong sạch, điều này cũng nhắc nhở ta rằng, ta cũng đã từng hướng về phía quang minh.”
Khương Vọng mặc niệm trong lòng, ta không trong sạch, ta không trong sạch, dùng cách này để chống lại thế công nịnh bợ của Sâm Hải Lão Long. “Nếu như nói một người luôn giữ được tịnh thổ ở trong tim, từ đầu đến cuối luôn trong sạch và thanh bạch, thì ta chắc chắn không thể coi là một người như thế được, ta cũng chưa gặp quá nhiều người như vậy trên con đường của ta. Nhưng Quan Diễn tiền bối tuyệt đối có thể coi là một người như vậy.”