Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong bốn mươi chín phủ này cũng có sự phân chia hoạch định trong nội bộ. Nó được chia thành mười ba thượng phủ, mười hai đạo phủ, mười hai nguyên phủ và mười hai linh phủ.
Năm đó Cảnh thái tổ Cơ Ngọc Túc đã dựa vào sức mạnh của đạo môn tam mạch để kiến quốc, điều này đã chấm dứt thời kỳ ‘bách gia tranh chấp, tông môn cộng thế’, mở ra một thời đại thịnh vượng cho thể chế quốc gia. Điểm này cũng chỉ được ghi lại một cách ngắn gọn trong《 Sử Đao Tạc Hải 》.
Vào thời điểm đó, sự phân chia quyền lực trong Cảnh quốc, có thể được nhìn bao quát thông qua sự phân chia của các phủ.
Hiển nhiên, mười ba thượng phủ được cai trị bởi hoàng tộc họ Cơ của Cảnh quốc, mười hai đạo phủ do Đại La Sơn khống chế, mười hai nguyên phủ thuộc về Ngọc Kinh sơn, còn mười hai linh phủ thì nằm dưới danh nghĩa của Bồng Lai Đảo.