Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ánh mắt Khương Vọng không có mừng giận: “Chỉ thế thôi sao?”
Lâm Chính Nhân rũ mi cụp mắt, giọng nói lí nhí như không thể nghe thấy: “Nếu như vậy cũng không được, Trang Cao Tiện còn có một cách khác… Di cốt của vị di nương kia của ngài, đã đưa ra…”
Năm xưa Khương Vọng vung kiếm chắn cửa, đòi lại công bằng cho Tống di nương, cuối cùng kết thúc bằng việc Lâm Chính Nhân đánh chết Lâm Chính Luân. Lẽ ra phải đòi công bằng tư Lâm Chính Lễ, nhưng lúc đó hắn không làm được.
Sau khi chết, Lâm di nương được an táng trong nghĩa địa Lâm thị, lấy danh nghĩa vợ của Lâm Chính Luân.