Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngươi cũng tin mệnh sao?” Khương Vọng hỏi.
Doãn Quan cười không rõ ý tứ, lại hỏi: “Ta thấy ngươi ở đây binh cường tướng mạnh, định ở đây lâu dài luôn hả?”
Khương Vọng nhẹ giọng nói: “Thời gian là bạn của ta, ta chỉ muốn tìm một nơi để tĩnh tâm tu hành mà thôi.”
“Chỉ sợ cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.”