Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chử Yêu mặc dù thông minh, nhưng dù sao cũng còn nhỏ, chỉ cảm thấy sư phụ nói rất có lý, mà Chử Yêu lại là người nghe hiểu đạo lý. Chờ nghe được vấn đề cuối cùng, thằng bé cũng vô thức gật đầu: “Có thể!”
“Đồ đệ ngoan.” Khương Vọng tán dương: “Làm cho ta mát mặt!”
Chử Yêu lau nước mắt, lập tức trở nên kiêu ngạo.
Trọng Huyền Thắng lườm một cái.