Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng đành phải giơ bàn tay lên, làm động tác áp xuống, những binh lĩnh nhiệt huyết dâng trào này mới chịu yên lặng.
“Việc này triều định tự có thông bào, cho nên ta sẽ không nói gì, tình hình cụ thể lấy thông báo của triều đình làm chuẩn.” Ánh mắt của hắn đảo qua bốn phía, chân thành nói: “Nhưng các vị đồng đội, ta sẽ không bao giờ quên thời gian cùng kề vai chiến đấu với các ngươi. Hôm nay ly biệt cũng không phải là vĩnh biệt, về sau giang hồ gặp lại, ta sẽ kính rượu các vị!”
“Hãy để ta kính ngươi một chén trước!” Lý Long Xuyên trán đeo đai ngọc bước ra từ trong đám người, trên tay cầm một bầu rượu, ly rượu kẹp giữa ngón tay.
Hắn ta vừa đi ra ngoài vừa đá người: “Đứng lên hết đi, tâm ý người ta đã quyết, các ngươi nói lời tạm biệt là xem như có lòng rồi.”