Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đã có Trọng Huyền Tuân đồng hành thì đương nhiên không thể nào khiêm tốn được nữa.
Hắn có thể ăn gió uống sương, đi bất kể đêm ngày nhưng Trọng Huyền Tuân lại không chấp nhận đặt chân vào những nơi có hoàn cảnh kém cỏi.
Một đường nghênh ngang, đến Đông Vực lại càng bay không cố kỵ.
Hai vị quân công hầu trẻ tuổi nhất của bá quốc sát vai cùng đi, dù là không có Minh Ước Chu Hòa, Minh Ước Tinh Nguyệt thì cũng chẳng có mấy kẻ không có mắt dám cản đường ——