Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng im lặng.
Kỳ Tiếu lại thở dài một hơi: “Ta biết Trúc Bích Quỳnh là bạn của ngươi. Ta có thể thông cảm cho ngươi, để người khác giết, hoặc ngươi có thể chiêu hàng cũng được. Nhưng Trần Trị Đào phải chết, hơn nữa còn phải mau chóng giết chết, không thể để thế lực khác có cơ hội che chở hắn. Hắn là Tông chủ mà Nguy Tầm nhận định.”
Khương Vọng lẳng lặng nhìn bà ta.
Thấy lông mày Kỳ Tiếu nhăn càng chặt, cuối cùng hắn cũng mở miệng: “Đã từng có người nói thế này với ta, bây giờ ta cũng nói với bà… Khi kiếm của ngươi không thể giữ vẹn đạo lý cho ngươi. Cần phải biết tiến biết lùi.”