Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hạ Dự Bạch phớt lờ lời khích lệ của Dương Liễu, nâng trường kiếm lên, muốn đi chém giết hải thú. Nhưng khóe mắt liếc qua, nghĩ lại nghĩ, vẫn vươn tay quơ một cái, giật xuống một mảnh vải màu đỏ từ lá cờ hiệu trong tửu lâu… Sau đó tùy ý quấn quanh cánh tay rồi buộc vào.
Dương Liễu ngạc nhiên hỏi: “Hạ huynh làm cái gì vậy?”
Hạ Dự Bạch chỉ nói: “Ta đã quen tự chịu trách nhiệm với vận mệnh của mình, Hoài đảo gặp nguy nan, sao ta có thể trơ mắt ra nhìn? Ta cũng phải giết vài con hải thú!”
Dương Liễu chỉ vào cánh tay hắn ta: “Ta hỏi cái này.”