Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Trên chiến trường không có đạo đức đáng nói. Đạo đức của Nhân tộc càng không thành lập đối với ngươi. Cho nên ta không phải đến khiển trách ngươi, cũng không muốn thẩm phán ngươi.” Khương Vọng chân đạp Thanh Vân, tay cầm xiềng xích, bình tĩnh nói: “Ta đến hành hạ ngươi đến chết, giống như ngươi đã làm đối với tộc nhân của ta.”
Giọng điệu của hắn quá bình tĩnh, cho nên quá chân thực.
Chân thực đến mức làm cho Ngư Quảng Uyên không cười tiếp được nữa.
Lúc này bọn họ đã bay đến bên ngoài Giới Hà màu sắc lộng lẫy.