Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Viên Tiên Đình trừng mắt: "Quan hệ cái lông gì với ngươi?"
Hắn ta dứt khoát lật luôn cả bàn cờ, đứng bật dậy: "Lỗ tai không nhàn rỗi miệng cũng không nhàn rỗi, suốt ngày chỉ toàn nghe ngươi nói nhảm! Không rảnh đánh cờ với ngươi nữa!"
Trên bàn cờ, quân trắng quân đen đan xen, có mấy viên cờ rơi xuống mặt đất, phát ra những tiếng vang thanh thúy.
Cũng không đợi Lục Nhĩ Thiên yêu ở đối diện nói gì, giày chiến của hắn ta đã nhấc lên, người cũng biến mất không thấy đâu.