Kiếm khí cuồn cuộn vô biên kia, thảy đều lặng im.
Nét sắc bén vô song trong thiên hạ, dường như bị tháng năm bào mòn.
Mái tóc trắng của Yến Xuân Hồi tung bay như kiếm, cũng từng sợi rủ xuống. Hệt như tuyết đông phủ kín thế gian, cỏ úa rạp mình, hắn lùi lại rồi lại lùi, ẩn mình trong mùa cuối cùng.
Đứng trong Kiếp Vô Không Cảnh này, thủ lĩnh Nhân Ma trầm lặng như một con cừu già nua. Nếp nhăn hằn sâu, áo vải buông thõng.
Tuyệt Đỉnh phi kiếm của thời đại cũ đã thu mình ẩn giấu.