Tại sao Dương Kiến Đức chưa từng vì thế mà từ bỏ địa lợi? Trọng Huyền Trử Lương cẩn thận từng bước, đi qua chỗ nào san bằng chỗ đó nên Dương Kiến Đức vốn chẳng hề có địa lợi gì đáng nhắc đến, Thu Sát Quân cũng không bất ổn.
“Ông ta không ngờ rằng, đại soái cũng đang chờ đợi giây phút này!” Điền An Thái đến từ Điền thị đại trạch ở một bên hùa theo.
Mà Trọng Huyền Trử Lương chỉ thoáng gõ một cái, thì hắn ta đã trở nên rất ngoan ngoãn.
Ở trong mắt rất nhiều người, trận chiến này không có gì để lo lắng hồi hộp, bọn họ chỉ đi theo để giành lấy công lao thôi. Vào lúc này mà bị đuổi đi thì đúng là khóc không ra nước mắt.
Trọng Huyền Trử Lương cũng không đến mức là nhớ mãi không quên lỗi của tướng sĩ thuộc hạ, cách làm việc ở trong quân đội chính là đã phạt rồi thì sẽ cho qua.