"Ta là người nổi tiếng một lời chín đỉnh. Tần Quảng Vương năm đó kéo ta vào tổ chức, bao nhiêu năm qua, ta vì hắn tả xung hữu đột, sống chết có nhau. Ta một lòng trung thành! Địa Ngục Vô Môn suýt chút nữa diệt vong, ta cũng không hề phản bội hắn!" Ngỗ Quan Vương cũng hào hùng nói: "Từ nay về sau, vị trí của ngươi trong lòng ta, không thua kém hắn. Những năm tháng sau này, ngươi không phụ ta, ta không phụ ngươi!"
"Chúng ta hãy so tuổi tác, để luận thứ tự lớn nhỏ." Lâm Quang Minh báo ngày sinh của Lâm Chính Lễ: "Ta sinh ngày 21 tháng 7 năm Đạo lịch 3899, còn Ngỗ Quan huynh?"
Bát tự đương nhiên không thể tùy tiện cho người khác biết, dù lão đã từ lâu cắt đứt mọi ảnh hưởng liên quan. Còn tên thật, thì không quan trọng lắm. Ngỗ Quan Vương tùy tiện bịa ra ngày sinh năm Đạo lịch 3892: "Tên thật của ta là Thôi Lệ, xem ra ngu huynh phải lớn tuổi hơn ngươi một chút!"
Lâm Quang Minh lập tức chắp tay: "Đại ca!"
Ngỗ Quan Vương nắm lấy tay hắn: "Hiền đệ!"