Niềm vui của trưởng bối, tiền đồ của bằng hữu, hạnh phúc của Quang Thù, đó mới là những điều đáng quan tâm hơn. Thậm chí là Sở Dục Chi, một người không xứng gọi là bằng hữu, hắn cũng muốn xem con đường của một anh hùng bình dân như vậy.
Sở quốc danh chính ngôn thuận, Nam Đẩu điện kết cục đã sớm định. Vở kịch lớn không chút trắc trở này, thực cũng chẳng có gì đáng "thưởng lãm". Hắn chẳng vì Nam Đẩu điện phúc diệt mà vỗ tay, cũng không vì Nam Đẩu điện tiêu vong mà tiếc hận.
Lịch sử cuồn cuộn trôi, huy hoàng đến mấy, một khi đã lụi tàn, chung quy cũng chỉ như bọt nước mà thôi.
Tả Quang Thù đến tiễn hắn: "Không định xem kết cục của Lục Sương Hà sao? Nghe nói hắn có ước hẹn tuyệt đỉnh với ngươi."
Khương Vọng tùy ý đáp: "Chẳng có gì đáng xem."