Đối mặt với Mạnh Thiên Hải đang phô diễn thực lực kinh khủng, cùng những lời cuồng vọng của lão quái vật đã sống hơn năm vạn năm, Trần Phác chỉ nói: "Thời đại Chư Thánh đã thành tuyệt hưởng, đã lâu không biết trên đời còn có chỗ cao hơn! Vậy hãy để ta xem, ngọn núi này cao đến đâu, ta có thể leo lên được chăng."
Hắn đưa một tay ra, tìm đến bàn tay của Mạnh Thiên Hải.
Hai bàn tay chạm nhau, trong khoảnh khắc bùng lên ngọn lửa đại lễ tế trắng xóa.
Lễ, là kinh của trời, nghĩa của đất, hành của dân!
Trời đất có thường, vạn vật có nghi.