Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một thương này của Khương Vô Tà rực rỡ chói mắt, uy lực vô hạn, có thể xưng là đòn đánh kinh diễm nhất trong trận này, đánh cho Khánh Hỏa Quan Văn dính chặt vào ác quỷ đằng sau.
Nhưng sau một thương này, chiếc vạc đỏ giữa không trung chợt biến mất, hắn ta cũng ngã xuống, rơi vào vòng tay Tật Hỏa Ngọc Linh vừa phi thân chạy tới.
Ôn hương nhuyễn ngọc đầy cõi lòng. Một thương hết ý, cũng hết sức.
Mới vào Thần Lâm đã muốn đuổi theo tiết tấu chiến đấu của Khương Vọng, cho dù thân mang “Chí Tôn Tử Vi Trung Thiên Điển”, “Hồng Trần Thiên Địa Đỉnh” như hắn ta cũng cảm thấy có hơi quá sức.