Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cho đến một thời khắc nào đó, tiếng giày đạp lên đá sỏi cực nhẹ, cực rõ ràng vang lên bên tai, trong cuồng phong một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đi tới.
Mặc trên người võ phục màu đen bình thường, trên mặt đeo mặt nạ Biện Thành có cùng một phong cách với các Diêm La ở đây.
Hắn ta đứng dưới đáy hẻm núi dài, ngẩng đầu nhìn lên các vị Diêm La ở những vị trí khác nhau trên vách đá. Nhưng ánh mắt rất bình tĩnh, chí ít thì Bình Đẳng Vương cảm nhận được mình lại là kẻ bị người ta từ trên cao nhìn xuống.
Giọng nói của Biện Thành Vương không chút gợn sóng, nghe không ra một chút cảm xúc nào, nghe không ra âm sắc vốn có: “Xin lỗi, hình như ta tới muộn.”