Thuận Thiên thành, sau khi hết mưa to, toàn thành vang lên tiếng kêu khóc, tuy không có vết máu, nhưng khắp nơi đều là thân ảnh ngã xuống đất bất động.
Thuận Thiên hoàng đế ngồi tĩnh tọa ở trước ngự thư phòng, hắn nỗ lực vận công, nhưng vẻ mặt vẫn tái nhợt.
Một cỗ độc tính cực kỳ cường đại đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể hắn, tê liệt gân cốt bách hải của hắn, mặc dù không cảm giác được thống khổ, nhưng loại cảm giác dần dần mất đi tri giác này khiến cho hắn hết sức hoảng, giống như tử vong đang tiếp cận.
Dân chúng tầm thường không có công lực hoặc công lực yếu, chẳng mấy chốc sẽ hôn mê, sau đó không thống khổ chút nào chết đi, nhưng đối với người công lực cao cường, ngược lại là tra tấn.
- Đáng giận...